"Tôi đang đi kiếm tra thôn Hoàng Đạo, vẫn chưa về."
"Vậy cô cứ tự quyết định việc này đi.
Nếu có quỷ hồn xuất hiện thì phải lập tức trở về."
"Được!"
Cô ta bước trên đôi giày cao gót, xoay người lại dặn dò mấy con đường chính cô ta đi.
Nhìn lực lượng thống trị các gia tộc khác, rồi lại nhìn nhà họ Mộ chúng tôi, về cơ bản các nhánh chỉ tộc không liên hệ với nhau.
Ngoại trừ ông cố có thể ra lệnh cho mọi người thì dù là người trong tộc hay người đã ra riêng đều chỉ lo cuộc sống của riêng mình, tình cảm gia đình khá lạnh nhạt.
Khói đen tràn ngập trong sân, cánh cửa đang mở kia như muốn nuốt chửng mọi thứ.
Trong giây phút đó, tôi hình như có thể nhìn thấy vô số cánh tay vươn từ trong nhà ra, có lúc là xương khô trắng hếu, có lúc lại là những cánh tay sưng phù xám trắng.
Tôi cảm thấy có lẽ mình nhìn nhầm rồi, đưa tay lên dụi dụi mắt, ngẩng đầu nhìn lại thì chỉ thấy toàn là khói đen.
Gương mặt nhìn nghiêng của Giang Lãnh có vẻ tĩnh lặng, trong mắt đong đầy lo lắng, nằm chặt lấy tay tôi.
"..
Nếu nơi này thật sự xuất hiện một cống ma, phải làm sao mới có thế phong ấn lại đây? Nơi này liệu có biến thành thôn Hoàng Đạo thứ hai không?"
Tôi không kìm được mà hỏi anh.
Anh lắc đầu: "Cũng không đến nỗi ấy.
Thôn Hoàng Đạo hình thành bởi nguyên nhân đặc thù trong lịch sử.
Nhưng nơi này cũng khá phiền phức đấy, những ác quỷ bị nhốt dưới tầng thứ tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267083/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.