Nhìn người đàn ông rơi từ tầng hai xuống, những người xung quanh đều kinh hô lên một tiếng, nhưng cũng không khẩn trương lắm - đó chỉ là tầng hai, không thể chết người được.
Người quản đốc vừa chạy vừa mắng: "Bà mẹ mày, không chết ở ngoài đường đi, còn chê việc ở công trường không đủ nhiều sao? Vị thân nhảy cút ra khỏi phòng cho tao!" Giọng nói của ông ta vừa dừng lại thì những người xung quanh cũng vội vã rời đi.
Tôi và anh tôi, Giang Lãnh vẫn đứng ở chỗ ban đầu không nhúc nhích.
Bọn tôi đều nhìn thấy bàn tay nhuốm máu kia, chính là một cánh tay nắm lấy da đầu của người đàn ông kia trong khoảng không và nhảy xuống, sau đó bàn tay vừa nhẹ buông làm ông ta rơi xuống.
Mặc dù chỉ ở tầng hai nhưng người đàn ông này đoán chừng sẽ không thể sống được.
Giang Lãnh lạnh lùng liếc nhìn xung quanh một vòng, công trường trống trải âm trâm và hoang vu khó tả, đột nhiên anh cười lạnh một tiếng: "...
Xem ra có người biết chúng ta sắp tới nên đã đánh đòn phủ đầu với chúng ta." "Không phải chứ...
Không đế tôi với Lan Lăng vào mất cũng rất bình thường, nhưng đến cả cậu cũng không đặt trong mắt...
Đây là muốn khiêu khích hay là muốn tìm đường chết đây?" Anh tôi bĩu môi.
"Pháp trận phong ấn trừ tà mới trải qua thời kỳ nguy hiểm mấy ngày trước, không gian siêu vẹo, rất nhiều thứ thoát ra ngoài, nhưng cuối cùng cũng bị phong ấn lại, nhưng..." Anh nhíu mày: "Dự là có người đang lợi dụng cơ hội, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267034/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.