Vẻ sợ hãi trên khuôn mặt của ông lão Trần không giống như đang nói dối, ông ta nuốt nước bọt, sợ hãi giơ tay với chúng tôi, ra hiệu cho chúng tôi ra ngoài nói chuyện.
"Ngay tôi chuyển cái tượng khắc gỗ này quay lại, tôi đã cảm thấy có hơi âm u lạnh lẽo rồi, lúc tối khi đi ngủ tôi mơ thấy một người phụ nữ ướt nhẹp, tôi cho rằng là mình kìm nén quá lâu rồi nên cũng không nghĩ nhiêu, ngày thứ hai tôi chuyển nó vào trong chỗ của thợ mộc, để anh ta xử lý giúp tôi mấy cái cặn bã ở bên trong khe hở." Ông ấy xoa mặt: "Ngày hôm sau tôi lại tới chỗ thợ mộc, người nhà thợ mộc nói anh ta ra ngoài lúc nửa đêm, không biết đi đâu, còn bức tượng khắc gỗ đã sạch sẽ đặt trong quán, tôi liên mang nó về nhà...
Về sau tôi lại mơ thấy người phụ nữ ướt nhẹp đó, cô ta nói mình rất đói, kêu tôi mau thỏa mãn cô ta...
khụ, cái đó, đàn ông mà..." Tôi khinh thường nhìn ông ta, ông ta vội vàng giải thích: "Cô gái à, tôi chỉ bị mộng xuân thôi, cô đừng có ghét bỏ tôi như thế...
Tôi sống nửa đời người rồi mà mới động qua hai người phụ nữ.." "Tôi quan tâm ông động qua mấy người phụ nữ làm gì! Nói chuyện chính đi!" Tôi trừng mắt nhìn lão già dung tục này.
"Vâng vâng vâng...
Mấy ngày sau tôi có đi tới nhà thợ mộc, nhưng anh ta vẫn chưa về, tôi hơi sợ, cũng hiếu chút chuyện này, càng nhìn càng cảm thấy bức tượng gỗ có vấn đề, tôi dán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267028/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.