Thẩm Thanh Hà cũng dẫn theo rất nhiều người, phía trước cô ta có hai ông bà cụ khoảng sáu mươi tuổi, vẻ mặt cả hai rất nghiêm túc, biểu cảm cũng uy nghiêm, chứng tỏ rằng địa vị của bọn họ không hề nhỏ.
Quả nhiên mọi người bắt đầu lần lượt chào hỏi hai ông bà cụ lớn tuổi đó, ngay cả Tư Đồ Nam cũng chào họ.
Hai người bọn họ chính là chủ nhà hiện giờ của nhà họ Thẩm, bà cụ tên là Thẩm Ngọc Tú, còn ông cụ là Chu Lâm Thành.
Cả hai đều là những người nổi tiếng trong giới.
Hai người này chào lại mọi người, đặc biệt là rất lịch sự với Tư Đồ Nam.
Khi bọn họ nhìn anh ta thì trong mắt hiện lên vẻ cảm kích và biết ơn.
Nhưng khi nhìn tôi thì ánh mắt đó lập tức trở nên lạnh lẽo.
"Đây là Lan Lăng nhà họ Mộ sao? Thật sự không biết chút quy tắc nào.
Bố mẹ cô làm trái luân thường đạo lý thì đến cô cũng không biết phép tắc hả", Bà cụ Thẩm khịt mũi.
Tôi không biết bà ta và mẹ tôi có quan hệ như thế nào, nhưng cả hai người đều là họ Thấm, chẳng lẽ bọn họ cùng một gia tộc sao? Tôi cúi đầu chào rồi nói: "Xin chào"
Bà ta hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến tôi, sau đó thì đi thắng qua người tôi.
Con đường lên cổng núi rất sôi động, hàng trăm người nhộn nhịp tấp nập, nhưng mỗi bước đi của tôi đều giống như có gai trên lưng.
Mọi người xung quanh coi tôi như vô hình, bọn họ không chỉ trỏ thì lại nhìn tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267018/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.