Tôi cũng chưa từng gặp mặt Thẩm Thanh Hà, thế nhưng nghe lời nói cử chỉ của cô, quả thực muốn giẫm tôi vào trong bùn! "Muốn trách thì trách Hầu gia các anh đi, các anh trả mười lăm tỷ đồng mời một Khôn gà mờ đập bảng hiệu của nhà họ Thẩm.Vậy tôi làm gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Thẩm, nếu như giá cả còn thấp hơn kẻ gà mờ này, thì đặt thể diện của nhà họ Thẩm chúng tôi ở chỗ nào?!"
Lời nói của Thẩm Thanh Hà hùng hố hăm dọa.
Sắc mặt Hầu Văn Khải khó coi, anh ta nặng nề nói: "Cô chủ Thẩm, hạng mục trong tay tôi xảy ra vấn đề lớn, hiện tại vốn lưu động đều bị đứt gãy.
Tôi không có mười lăm tỷ tiền mặt, giá cả có thế thương lượng lại một chút hay không?"
"Không thể."
Thẩm Thanh Hà không đế ý đến tình người mà từ chối: "Tôi mặc kệ hạng mục của cậu chủ Hầu anh thế nào, nhưng mà tên tuổi của Thẩm Thanh Hà và nhà họ Thẩm chúng tôi không thể có tốn hại.Hễ là tôi ra tay, tuyệt đối sẽ không để lại tai họa về sau cho anh, đây là chuyện mà người trong giới đều biết...Nếu không, anh lại đi tìm Khôn gà mờ kia giúp các anh giải quyết đi? Hừ..."
Giọng nói của cô hết sức khinh thường, loại giọng điệu và dáng vẻ mình tôi kiêu ngạo, không coi ai ra gì, liếc nhìn thế giới bằng nửa con mắt, thật muốn dùng cốc cà phê trong tay hất lên mặt côi! Tôi trêu ai chọc ai chứ! Lần trước chính Hầu Bảo Ngọc mở miệng nói mười lăm tỷ, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1267005/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.