Đầu óc tôi rối bời, tôi phải làm sao đây, lại có liên quan đến cái môn phái tà sư kia sao? Tống Thanh Vy kéo tôi ra, kéo dài sợ hãi nói: "Không ngờ Triệu Khánh Như vốn nội tâm lại không kiềm chế được như vậy!"
Tôi thâm lắc đầu, giọng nói đó nhất định không phải của Triệu Khánh Như! "Tống Thanh Vy, cậu đến nhà ăn trước đã.
Tớ sẽ đến thư viện và giúp tôi gọi đồ mang đi."
Tôi vội vã chạy đi và vòng qua phía bên kia của Dốc Tình Nhân.
Mặt khác, nếu muốn rời đi nhất định phải vòng qua nơi này, tôi phải ở lại năm vùng.
Trong gần hai mươi phút, tôi thấy người đàn ông bước ra, và tôi thâm thở phào nhẹ nhõm - anh ta không chết là không Sao rồi.
Nhưng hãy nhìn bước chân đi như trên hư không của anh ta, dáng vẻ như bị yêu tinh hút hết sức lực, và trên mặt anh ta có một nụ cười ngây ngô - chỉ hai mươi phút thôi, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Ngay sau đó, tôi thấy Triệu Khánh Như cúi đầu đi tới.
Tôi làm bộ như chạy tới phòng ăn, không may đụng một cái vào cô ấy.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi! Triệu Khánh Như, là cô sao?"
Tôi diễn xuất có chút gượng gạo nhưng trong tình huống này tôi không bận tâm nhiều đến vậy.
Triệu Khánh Như đôi mắt có chút đỏ, thanh âm có chút khàn khân - đây là đã làm quá sức? "À...
Không có sao!"
Cô ta thấy tôi, ánh mắt có chút lóe lên.
Những lời này nói ra thanh âm hoàn toàn bình thường, không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1266992/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.