Tôi đang chuẩn bị quay lại thì một cơn đau từ sau cố truyên đến, trước mắt liên tối sâm và tôi nhanh chóng mất đi ý thức.
Có điều, lân này tôi ngất đi không lâu thì nghe thấy rất nhiều tiếng la hét và chửi thề.
Là tiếng của Tống Thanh Vy, cô ấy vừa khóc lóc vừa quát mảng.
"Đồ biến thái! Ông muốn làm gì? Còn muốn giả thần giả quỷ sao? Tên khốn kiếp, đô con lừa, ông có chết ở ven đường chó hoang cũng không thèm ăn...
AI"
Tiếng vải bị xé rách khiến tôi tỉnh táo hơn nhiều.
Đây là một gian phòng ngầm dưới mặt đất, tay tôi bị trói vào chân bàn.
Bên kia, trên chiếc giường đất rách nát là Thanh Vy đang bị trói chặt hai tay.
"Haha, được lắm.
Tôi rất thích phong cách hoang dã này.
Vừa hay đồ chơi của tôi bị hỏng rồi, cô tới đây vừa hay để phục vụ tôi..."
Một tên đàn ông béo lùn nói, giọng nói có chút kỳ quặc, hình như là một người nước ngoài.
Có một chiếc đèn màu vàng trên bàn, ánh sáng u ám.
Tôi thấy bên cửa còn có hai người, một trong số đó chính là người lái xe, đôi mắt trắng dã, tay chân run rẩy.
Người còn lại..
chính là cô gái tóc ngắn đã mất tích một thời gian dài.
Mặt cô ta trông rất kinh khủng, không thể nhìn thấy tròng mắt, trong miệng lại phun ra thứ chất lỏng lạ.
Mặc dù vậy, cơ thể cô ta vẫn cử động một cách máy móc.
Cái này...
thực sự là một xác chết biết đi.
Người đàn ông cứng nhắc vươn ra những ngón tay, vẽ một vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-cua-diem-vuong/1266986/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.