Ngày 300
Tại một tập đoàn lớn giữa lòng Sài Gòn...
"Giám đốc hôn lễ đã chuẩn bị xong hết rồi ạ! "_nam thư ký đứng trước bàn làm việc của anh nói.
Anh vẫn chăm chú xử lý công việc lạnh lùng trả lời qua loa:"Ừm! Tốt lắm! "
Anh thư ký định rời đi nhưng vẫn còn có cái gì đó muốn anh ta làm rõ:
"Giám đốc ơi! Chẳng lẽ anh muốn cưới cô ấy thật sao? "
Anh nhíu mày, đóng hồ sơ lại nhìn anh ta:"Ý cậu là gì? "
"Cô ấy... Cô ấy là người thực vật? "
"Như cậu đã nói rồi đó... Người thực vật! Có chữ người có nghĩa cô ấy vẫn có đủ điều kiện làm vợ tôi. Chỉ cần tôi yêu cô ấy thì dù cô ấy là người điên hay người chết tôi vẫn yêu. "
Anh thư ký hổ thẹn cúi đầu, anh đi lại lấy áo vest khoác lên người:"Chuẩn bị xe tôi muốn đến thăm vợ tương lai của mình. "
"Dạ! "
[...]
Ngày 307
Tại bệnh viện lớn...
Anh ngồi trong bệnh viện tay đan vào tay cô cười hạnh phúc:"Mai là đám cưới của chúng ta rồi đó. Em có vui không? "
Anh nói không có hồi âm lại nhưng suốt ba trăm mấy ngày qua anh vẫn làm như vậy. Thì ra tình yêu thật sự mà bấy lâu này anh cần là đây sao?
Không cần phải có người kề bên mỗi tối, không cần có người cằn nhằn mỗi sớm mai. Chỉ cần khi mình muốn là lập tức thấy được người đó. Được cảm nhận hơi thở của người đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-chet/2197902/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.