“Vợ à, buổi tối hôm qua…”
Trên đường đi về, Lăng Duy Khiết vừa lái xe vừa nghĩ xem phải nói với Khanh Khanh như thế nào.
Hình như Khanh Khanh đang lo sợ điều gì đó. Lăng Duy Khiết ấp a ấp úng nói không nên lời. Cô liền tiếp lời: “Buối tối hôm qua anh uống nhiều quá, em không dìu nổi anh nên để anh ngủ ở bên ngoài, xin lỗi anh.”
“Không sao đâu vợ. Thực ra gần đây anh có một chuyện vẫn luôn giấu em.”
Lăng Duy Khiết hít một hơi thật sau, cuối cùng thì cũng nói ra. Sau khi nói thì anh mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn biết bao. Hòn đá nặng trĩu đè lên ngực anh như thể biến mất đi một nửa vậy.
Khanh Khanh trầm mặc một hồi. Cô nói một cách khó khăn:
“Chuyện của La Tiêu Phụng à? Anh thực sự rất thích cô ấy sao?”
“Không, anh không thích cô ta một chút nào hết, chỉ là…”
Lăng Duy Khiết không dám nhìn Khanh Khanh. Chỉ có như vậy thì anh mới có dũng khí để nói ra.
“Nhưng anh lại không thể không làm như vậy. Khanh Khanh, xin em hãy tin anh. Anh sẽ không phản bội cuộc hôn nhân của chúng ta, sẽ không phản bội tình cảm của hai ta đâu.”
“Khiết, anh cho rằng như thế nào mới gọi là phản bội tình cảm, phản bội hôn nhân?”
Khanh Khanh thở dài.
“Đương nhiên là…”
Đột nhiên Lăng Duy Khiết chẳng nói được gì. Đúng vậy, nếu như việc anh giấu Khanh Khanh, lén lút hẹn gặp người phụ nữ khác không gọi là phản bội thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-chan-nan-gap-tinh-yeu-dich-thuc/2103429/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.