“Haha, dì hiểu mà, cháu cứ yên tâm, dì thoáng lắm, chỉ cần hai đứa thật sự thương nhau thì dì không phản đối gì đâu...” Bà Thẩm cười, bà nhìn chằm chằm Đoan Minh Dũng khiến anh ta nổi hết da gà, từ đó đến khách sạn, anh ta đã vượt mấy cái đèn đỏ mà không cảm thấy gì.
Mà trên một chiếc xe khác, Khanh Khanh còn khó chịu hơn cả Đoan Minh Dũng.
Cô vốn định đi cùng xe Đoan Minh Dũng, nhưng có mẹ ở đây cô cũng không muốn thể hiện quá rõ ràng. Nhưng không ngờ khi cô vừa lên xe của anh trai, mẹ cô lại xuống xe qua ngồi cùng Đoan Minh Dũng, Khanh Khanh ngại không dám xuống xe, mà ở lại thì mất tự nhiên.
“Khanh Khanh, xin lỗi em.” Trước khi khởi động xe, Thẩm Hạo Trự nói xin lỗi Khanh Khanh.
Tuy lời xin lỗi này phải nói ra từ năm năm về trước nhưng chí ít thì anh ta đã nói. Khanh Khanh nói năng vẫn rất dè dặt. Không phải cô không muốn nói mà là không biết phải nói sao, khi đó anh trai cưỡng hôn cô cũng rất quá đáng, nhưng cô đã tát anh một cái rồi, cô cũng có phần sai.
Nhưng nếu giờ cô nhận lời xin lỗi của anh thì hai người sẽ càng bối rối hơn.
“Khanh Khanh, em đã ly hôn tên kia chưa?” Thấy Khanh Khanh không đáp, Thẩm Hạo Trự đổi đề tài.
“Chưa, em ở Italy suốt năm năm vừa qua.” Cô nói vậy là muốn nhắc nhở anh trai mình đừng nhắc đến chuyện đã qua nữa, nhưng không ngờ Thẩm Hạo Trự lại hiểu lầm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-chan-nan-gap-tinh-yeu-dich-thuc/2103402/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.