Chương 11
Hoắc Dung Thành đứng dậy, chán ghét liếc nhìn vết máu kinh đỏ chói trên ngực mình, đen mặt nhìn người phụ nữ đứng trước mặt mình, hoàn toàn mất hết kiên nhẫn: “Cô còn không chịu nói mục đích thật hả?”
Tô Tú Song vẫn cắn răng kiên trì: “Tôi không có gì để nói”
“Ha, muốn chơi chứ gì? Tôi sẽ từ từ chơi với cô…” Hoắc Dung Thành cười lạnh, ra lệnh cho vệ sĩ: “Bắt cô ta về cho tôi.
“Vâng, thưa anh Thành” Vệ sĩ đồng thanh đáp.
Tô Tú Song run lên, trái tim chùng xuống, nhíu mày hỏi anh ta: “Anh định làm gì?”
Hoắc Dung Thành hoàn toàn không để ý tới cô, sải bước đi ngang qua cô rồi rời đi.
Tô Tú Song bị vệ sĩ kiềm chế hai bên, áp tải lên xe. Xe khởi động, chạy thẳng vào bóng đêm.
Một tiếng sau, núi Di Minh xuất hiện trước tầm mắt. Quốc lộ tư nhân vừa thẳng tắp vừa rộng rãi, hai bên trông đầy cổ thụ che trời. Xe chạy lên giữa sườn núi, nhà họ Hoắc được xây dựng dưới chân núi xuất hiện trước mắt.
Đẳng sau cửa sắt điêu khắc là năm con ngựa màu trắng nhảy vọt trên suối phun nhân tạo, trông vô cùng uy nghiêm.
Đi ngang qua hoa viên, lại vòng qua hồ nhân tạo khổng lồ, cuối cùng cũng đến trước biệt thự.
Tô Tú Song bị đưa vào đại sảnh lộng lẫy như cung điện. Vừa vào trong, cô đã thấy Tô Trọng Quân bị trói chặt, khuôn mặt tím tái bị ném xuống đất. Cô mở to mắt, trái tim kinh hoàng: “Ba!!!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118473/chuong-11.html