Tô Tú Song nhanh chóng ngôi dậy, đặt chân xuống sàn nhà cẩm thạch.
Trên sàn nhà có một vũng nước, cô không lưu ý đạp trúng, nhất thời bị trượt chân, lảo đảo nhào về phía trước…
Hoắc Dung Thành híp mắt, nhanh chóng lùi lại. Tô Tú Song ngã sấp xuống trước mũi giày đen bóng của anh ta.
Hoắc Dung Thành chẳng buồn liếc nhìn cô, ấn điện thoại trong phòng, lạnh giọng ra lệnh: “Tới đây.”
Tô Tú Song hít vào một hơi, xoa đầu gối đau đớn đứng dậy. Lúc này, hai người hầu vào phòng, nhanh nhẹn kéo ra giường xuống, đổi sang cái mới. Ngay cả gối đầu mà Tô Tú Song vừa ngủ cũng bị vứt bỏ. Cả phòng được khử trùng, phun nước hoa, mùi thơm thoang thoảng bay trong không khí.
Tô Tú Song khó tin nhìn cảnh này. Cô không phải là virus, có nhất thiết phải khoa trương đến thế không?
“Còn chưa đi hả? Muốn tôi ném cô ra ngoài sao?”
“”.”..ẽ nh Ehương 25:8 b3 nói đãi Hoắc Dung Thành liếc nhìn thấy cô vẫn đứng im ở đó, không khỏi nhướng mày.
“Tôi sẽ đi ngay bây giờ.” Tô Tú Song lập tức kéo rương hành lý của mình rời khỏi phòng. Song vừa chạm tay vào tay nắm cửa thì giọng nói trầm thấp lạnh lùng bỗng nhiên vang lên từ đằng sau: “Đứng lại!”
Tô Tú Song cứng đờ, không quay đầu lại, vẫn cầm tay nắm cửa chờ câu nói tiếp theo của anh ta.
Hoắc Dung Thành kẹp thuốc lá, khói thuốc lượn lờ chung quanh anh ta. Anh †a âm u nhìn rương hành lý của Tô Tú Song. Khóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118396/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.