Tô Tú Song võ lên ghế sau.
Vừa lên xe hai phút, tiếng di động chợt reo lên. Tô Tú Song vươn tay chạm vào túi xách, ai dè bị Bạch Tĩnh đánh một phát: “Điện thoại của tớ kêu đấy, lo mà lái xe đàng hoàng đi”
Bạch Tĩnh ấn nút nghe máy, đặt lên bên tai, bỗng nghe thấy tiếng mắng ầm ï: “Thằng oắt con chết tiệt, mày chán sống rồi hả?”
Bạch Tĩnh tưởng gọi nhầm số nên định cúp máy. Nhưng bỗng vang lên tiếng cầu cứu kinh hoàng, ngay sau đó là tiếng hét thảm thiết: “Chị, tụi nó muốn giết em! Chị cứu em với!”
Sắc mặt Bạch Tĩnh trắng bệch: “Vũ Phong! Vũ Phong! Em sao vậy? Nói đi chứ, đừng làm chị sợi”
“Hai mươi phút sau đến quán bar Demon, không thì tự gánh lấy hậu quả.”
Gã đàn ông xa lạ bỏ lại một câu rồi trực tiếp cúp máy.
Tiếng vang trong điện thoại rất lớn, Tô Tú Song có thể nghe thấy rõ ràng, lập tức chạy đến quán bar bằng con đường gần nhất. May mà nơi này cách không xa, mười lăm phút sau, xe điện đã dừng lại trước quán bar Demon.
Bạch Tĩnh lảo đảo chạy vào quán bar, Tô Tú Song sốt ruột đi theo cô.
Trong đại sảnh quán bar, một gã đàn ông mặt thẹo ngồi trên quầy bar, đang nhàn nhã ngắm nghía con dao sắc bén.
Bên cạnh hắn ta một đám vệ sĩ áo đen quân đen. Bạch Vũ Phong quỳ trên mặt đất, khóe miệng chảy máu, bàn tay bị người đạp trên mặt đất. Ngoài ra cả quán bar rộng lớn thế này mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118382/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.