“Một cây làm chẳng nên non, Bạch Vũ Phong không quản được nửa thân dưới của mình thì cũng có lỗi, nhưng người phụ nữ kia càng có lỗi nhiều hơn, không đúng sao?”
Gã mặt thẹo vuốt cằm: “Cũng đúng, cô nói có lý.”
Nghe vậy, Tô Tú Song thở phào nhẹ nhõm.
“Cô suýt nữa thì thuyết phục tôi” Gã mặt thẹo lại nói: “Nhưng con người tôi luôn thương hương tiếc ngọc, không thích đánh phụ nữ, cho nên cậu ta chỉ có thể tự nhận xui xẻo thôi”
Thương hương tiếc ngọc ư? Nhìn Bạch Tĩnh còn bị hắn ta đạp dưới chân, Tô Tú Song chỉ hận không thể ném giày lên mặt hắn ta.
“Phải làm thế nào thì anh mới chịu thả cậu ấy ra?” Cô kìm nén cơn giận, bình tĩnh hỏi.
Nghe vậy, gã mặt thẹo nhìn Tô Tú Song từ trên xuống dưới bằng ánh mắt vừa gian tà vừa háo sắc: “Cô cũng xinh đẹp đấy, còn biết thương người, chi bằng làm người của tôi đi, tôi sẽ thả cậu ta”
“Đừng nằm mơ!” Tô Tú Song buột miệng.
Gã mặt thẹo lập tức đen mặt.
Tô Tú Song hoàn hồn, vội giấu đi cảm xúc, cố gắng nở nụ cười: “Người của anh Đao toàn là những cô gái xinh đẹp nóng bỏng, tôi còn chưa đủ tư cách”
“Ăn sơn hào hải vị quen mồm, thỉnh thoảng thay đổi khẩu vị ăn thanh đạm cũng không tồi” Gã mặt thẹo nhe hàm răng vàng khè, thả Bạch Vũ Phong, ngược lại đi về phía Tô Tú Song. Hắn ta vươn tay kéo Tô Tú Song đến trước mặt mình, tay trái nắm chiếc cằm nhỏ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118378/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.