Gã mặt thẹo vứt tàn thuốc, nổi giận đùng đùng quay lại. 
“Dám lừa tao cậu hai là chồng mày! 
Hôm nay tao sẽ cho ba đứa mày biết cái gì gọi là sống không bằng chết! Đừng hòng tao tha cho đứa nào!” Hắn ta trợn mắt nói, rõ ràng là muốn trút hết uất ức từ chỗ Hoắc Dung Thành lên đầu họ. 
“Khoan đã!” Tô Tú Song lại nói. 
Gã mặt thẹo hoàn toàn mất hết kiên nhẫn: “Tao cảnh cáo mày, có gì thì nói nhanh” 
“Tôi có thể ngủ với anh một lần, nhưng anh phải thả họ ra trước.” Tô Tú Song lên tiếng, hai tay nắm chặt. 
Đại sảnh yên ắng không một tiếng động. Hoắc Dung Thành vừa đặt chân lên bậc thang cuối cùng, thoáng khựng lại. 
“Kích thích quát” Hàn Văn Thiên chậc chậc tán thưởng, đồng thời dùng khuỷu tay húc lưng anh ta: “Ê, anh nghe thấy gì không? Vợ anh nói là muốn ngủ với thằng khác ngay trước mặt anh kìa!” 
Hoắc Dung Thành cười lạnh, không quay đầu lại rời đi. 
Phòng riêng là phòng VỊP đã được đặt trước, vô cùng xa xỉ. Hoắc Dung Thành ngôi trên sofa da thật, vắt chéo chân lên bàn trà. 
“Dù gì cũng là người được ông cụ thừa nhận cưới vào nhà họ Hoắc, không giúp cô ta một phen hả?” Nam Cố Trạch bưng ly rượu vang lắc lư. 
“Cậu hai nhà họ Hoắc nổi tiếng là máu lạnh mà, anh quen biết anh ấy không phải là lần đầu tiên. Nếu là một cô gái xa lạ thì không chừng còn cứu một phen, nhưng cô ta ấy à, không đổ thêm dầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118375/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.