Đôi môi anh ta vừa nóng bỏng vừa nhiệt tình, còn mình lại lạnh lếo như xương. Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn một người đàn ông, trái tim cô đập kinh hoàng, thậm chí suýt nữa nhảy ra khỏi lông ngực. Đôi môi hai người dán chặt vào nhau, không để lại một chút kế hở. Nhưng cũng chỉ có thế mà thôi.
“Cứ thế thôi hả?” Giọng nói trầm thấp khàn khàn của Hoắc Dung Thành vang lên.
Tô Tú Song sửng sốt.
“Hôn lướt qua mà đã đòi đàn ông phải có phản ứng? Sao cô ngây thơ vậy?”
Hoắc Dung Thành khinh thường cười lạnh.
Thân thể đàn ông có phản ứng? Tô Tú Song cũng hiểu ý câu này, lập tức đỏ bừng cả mặt. Đã làm đến nước này, cô sẽ không bỏ cuộc giữa chừng. Thế là Tô Tú Song thử nhẹ nhàng liếm môi anh ta, hôn lung tung. Cô cho rằng anh ta sẽ không nhịn được cướp lấy quyền chủ động, sẽ có động tác kế tiếp, nhưng chờ mãi mà không thấy anh ta có phản ứng gì. Tô Tú Song hít sâu một hơi, tiếp tục đụng chạm môi anh ta.
Không biết đã hôn bao lâu, mãi đến khi môi chết lặng, không còn chút cảm giác, cô mới rời đi. Vừa mở mắt ra, cô đã đối diện với khuôn mặt Hoắc Dung Thành kề sát mình. Anh ta híp mắt, lười biếng chống tay phải, vẻ mặt trào phúng nhìn cô, ánh mắt tỉnh táo, không có một chút tình dục.
Tô Tú Song nhíu mày. Đã thế này rồi mà còn không có phản ứng, chẳng lẽ…
Anh ta có tật xấu nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118308/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.