Cố Hàn đi qua, giữ chặt cánh tay Amanda kéo ra.
Tô Tú Song kinh ngạc nhìn người đàn ông sắc mặt lạnh lùng, sau đó lại ngồi xổm xuống, mở miệng Charles ra, đổ chất lỏng màu nâu vào.
Không thể đổ hết được, có vài giọt chảy ra từ khóe miệng.
Thấy thế, cô trực tiếp đổ một lần ba lọ.
Nửa tiếng sau, bác sĩ mang theo hòm thuốc vội vàng tới.
Ông ấy cẩn thận quan sát Charles, động tác nhanh chóng bắt đầu truyên dịch.
“Bác sĩ, có thể nguy hiểm đến tính mạng không?” Amanda dò hỏi với vẻ mặt nôn nóng.
Bác sĩ đứng dậy: “Không, hai mươi phút sau cậu ấy sẽ tỉnh, may là mới hôn mê đã được uống thuốc nhuận khí, nếu không là không thể cứu chữa”
Amanda thở phào nhẹ nhõm, nắm lấy tay Tô Tú Song: “Xin lỗi, tôi đã hiểu lầm cô, lúc ấy tôi đang hoảng lại loạn, mong cô tha lỗi”
“Không có gì, anh ấy không sao là tốt rồi” Tô Tú Song đáp lại.
Hoắc Dung Thành nhìn về phía Tô Tú Song, nơi sâu nhất trong đáy mắt lóe lên ánh sáng, không còn sự lạnh nhạt, mà hiếm khi có thêm vài phần bình thản.
Không bao lâu sau, Charles đã tỉnh lại.
Amanda vui mừng ôm lấy Charles, thấp giọng nói gì đó bên tai anh ta.
Charles sửng sốt, sau đó nhìn về phía Tô Tú Song, trịnh trọng và nghiêm túc nói: “Cảm ơn!”
“Không có gì.”
Tô Tú Song không kiêu ngạo không siểm nịnh, thản nhiên trả lời.
“Cậu Hoắc, bây giờ chúng ta có thể bàn bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118273/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.