Liễu Uyển Như nhìn cô chằm chằm, vừa kích động vừa tức giận, vươn tay muốn xé rách khuôn mặt này ra. 
Tô Tú Song cũng không khách khí không ngừng phản kích, nắm tóc của cô ta nhanh hơn Liễu Uyển Như một bước, “Người hâm mộ của cô đã quen chiều cô, tôi sẽ không chiều cô, đều là lần đầu tiên làm người, cô làm gì với tôi thì tôi sẽ làm y như vậy với cô.” 
Lương Giai Tư đứng bên cạnh, không có ra tay ngăn cản, trên mặt lộ ra vẻ mặt xem kịch vui. 
“Một con chó còn có thể dám ngang ngược như vậy? Không phải là dựa vào việc ngủ với đàn ông mới tiến vào nhà họ Hoắc sao? Cô thì tính là cái dạng gì?” 
Liễu Uyển Như mắng chửi người thật độc ác lại còn khó nghe. 
“Tôi chỉ ngủ với một người đàn ông, nên tôi mới bước chân vào nhà họ Hoắc, còn cô ngủ với nhiều người như vậy, nhưng đáng tiếc nửa bước chân còn chưa bước được vào nhà giàu.” 
Tô Tú Song chế nhạo, cuối cùng nói: “Còn có, đừng nói chuyện với tôi, tôi thích sạch sẽ.” 
Liễu Uyển Như miệng đắng chát, vẻ mặt dữ tợn, toàn thân run rẩy. 
Thấy cô ta im lặng, Tô Tú Song cuộn túi ngủ ném vào góc, định ngủ cả đêm. 
Liễu Uyển Như chưa bao giờ phải chịu đựng loại bực bội này, cô ta định xông tới một lần nữa, nhưng lại bị Lương Giai Tư nắm lấy cánh tay, cô ta nhỏ giọng nói: “Cẩn thận chọc tức anh Hoặc.” 
Đột nhiên, khuôn mặt tuấn tú và cao quý của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118211/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.