“Ngay cả con nít cũng có thể hại được, cô khẳng định không phải là người, nói không chừng là do rùa đen sinh ra, làm sao mà có thể sinh ra loại người bụng dạ không bằng chó lợn như cô chứ!” 
Một đám người dõng dạc mắng chửi, khó nghe đến cực kiểm. 
Càng về sau cũng không thiếu người cầm trứng gà liên tục ném tới. 
Tô Tú Song giống như là mục tiêu sống, bị ném đến khắp toàn thân đều là trứng gà, lòng trắng trứng lẫn với lòng đỏ trứng, vô cùng chật vật. 
Con mắt cũng bị dính đến nhớp nháp. 
“Loại đĩ điếm như cô, đừng nói là bị ném trứng gà ngoài đường, bị ném phân cũng đáng đời!” 
Tô Tú Song lau mặt một cái, sắc mặt bình tĩnh mở miệng: “Mắng đủ chưa? Nếu như mắng đủ rồi, ném cũng được rồi, vậy thì tôi tiếp tục. Còn nếu mắng chưa đủ thì các người tiếp tục” 
“Còn có, nếu tôi dám chịu đựng áp lực xuất hiện ở đây, chính là vì giải quyết vấn đề, nói rõ với mọi người đồng thời đưa ra kết quả và quá trình xử lý chứng minh, chứ không phải trốn tránh trách nhiệm” 
Nghe vậy, đám người càng thêm ồn ào, không khỏi ầm ï hơn. 
“Giải quyết vấn đề, a, chúng tôi cũng muốn nghe một chút, cô dự định giải quyết thế nào” Có người phát ra tiếng cười gằn, chế giễu mở miệng. 
Sắc mặt phóng viên hưng phấn không thôi, dồn dập chen vào đám người chật cứng phía trước. 
Bọn họ hận không thể dán sát micro và máy chụp hình vào mặt Tô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118196/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.