Đôi mắt Tô Tú Song trừng lớn, hít vào một ngụm khí lạnh.
Một cái khăn mùi soa, 7… 700 triệu?
Chiếc khăn này nạm vàng sao?
Với lại nếu như có 700 triệu, cô đã sớm phát lương cho công nhân, cũng không đến mức phải khất nợ lương!
“Vậy tôi giặt rồi trả lại anh.” Cô suy nghĩ một chút rồi nói.
Nghe vậy, đuôi lông mày Hoắc Dung Thành khẽ giương lên, anh không nói gì cứ nhìn chằm chằm cô.
Tô Tú Song bị nhìn chăm chú, sau lưng lạnh cả người, cô ngượng ngùng nở nụ cười: “Với lại tôi chỉ lau nước mắt một chút, không có lau nước mũi, cho nên nó vẫn còn rất sạch sẽ”
“Ha ha…” Hoắc Dung Thành mở miệng nở nụ cười lạnh.
“Vậy tôi lập tức làm bữa tối, bồi thường cho anh?”
“Một bữa tối trị giá 700 triệu, cô vẫn đúng là hoang tưởng…
Tô Tú Song cảm thấy bồi thường này cũng có chút không xứng đáng, cô liếm môi, xác thực không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn.
“Chú Trương, chuẩn bị bữa tối”
Hoắc Dung Thành dời tâm mắt trên người cô, anh đứng dậy thấp giọng nói.
Thấy anh không tiếp tục đề tài này, Tô Tú Song mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Người đàn ông này đúng là rất biết đòi mạng người khác.
Đồ ăn bữa tối nay đều là các món nhật, trông thật xa xỉ, có nấm Matsutake, trứng cá muối ăn cùng với món nấm Truffle.
Ánh mắt cô nhìn chăm chú vào bàn ăn đã được sắp xếp hoàn hảo kia, Tô Tú Song tặc lưỡi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118173/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.