Thân thể hai người gần sát nhau, hơi thở đều quanh quẩn quanh chóp mũi, cánh tay anh bá đạo ôm của eo cô.
Mà chính mình hai tay theo bản năng ôm cổ người đàn ông!
Mặt của Tô Tú Song đỏ chót lên, rõ ràng như là mông khỉ.
“Lúc đứng trên không lá gan không phải lại vừa mạnh vừa lỗ mãng à, lúc này chân mềm, không thấy là quá trễ?”
Ánh mắt Hoắc Dung Thành nhìn cô rất thâm trâm.
“Thời khắc mấu chốt không nghĩ được nhiều như vậy, đầu óc nóng lên, liền đứng trên không được, dù sao cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp phật.” Tô Tú Song nhỏ giọng nói.
“A… Hoắc Dung Thành một tiếng cười nhạo, khinh thường mà trào phúng nói, “Phải là đầu óc ứ, cứu người một mạng, cô xác định không phải chính mình đi lên chịu chết?”
Người đàn ông này, miệng thật sự độc ác!
Tô Tú Song ngượng ngùng sờ sờ cái mũi, không nói chuyện, ai bảo anh nói đều là sự thật đâu.
“Còn có, cám ơn anh”
Cuối cùng, cô trịnh trọng mà còn thật sự nói lời cảm ơn, may mắn anh ở bằng không hậu không thể tưởng tượng nổi.
“Đối xử khác nhau, cố ý qua loa với tôi?” Mày Hoắc Dung Thành nhướng lên, giọng điệu không hờn giận.
“A2”
Tô Tử sửng sốt, không hiểu được lời này của anh có ý tứ gì.
“Nam Cố Trạch cứu cô, cô quay quanh anh ta như thế nào? Về sau có chuyện gì mà có thể giúp được nhất định sẽ hết sức, không chối từ……
Mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118160/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.