Chương trước
Chương sau
Nghĩ đến đây, Tô Tú Song không có lại từ chối, mà là nói, “Được rồi.”

Một bên, khuôn mặt của Hoắc Dung Thành đông lạnh đường cong lãnh ngạnh, khó chịu khế động môi mỏng, lạnh lùng thúc giục nói, “Đến em, nhanh lên.

“Đước, anh hai, thế nhưng anh đã ăn ngựa của em, em ăn xe của anh”

Bị thúc giục không ngừng, Hoắc Lăng Tùng quay mặt lại, ngón tay thon dài sạch sẽ đi quân cờ về phía trước.

Thấy thế, Tô Tú Song lên lầu, trở vê trong phòng.

Cô không có nghỉ ngơi, mà là đứng ở phía sau cửa, cẩn thận nghe động tĩnh trên hành lang.

Chỉ cân Hoắc Dung Thành vừa lên lâu thì đi tìm anh ngay.

Tựa vào cạnh cửa, Tô Tú Song đợi suốt một tiếng, bên ngoài không có chút động tĩnh nào.

Cô buồn bực thở dài, thân thể thẳng tắp ngã vào trên giường, cánh tay dang ra, giống như chữ đại.

Chuyện phiên lòng chuyện thật đúng là liên tiếp với nhau, tưởng tượng ngày mai là sinh nhật của Hoắc Lăng Tùng, đầu của cô bắt đầu đau.

Trên người chỉ còn có mười mấy triệu đã đưa cho Trương Chí Thành, hiện tại cô không một xu dính túi, ngay cả quà sinh nhật đều mua không được.

Này quả thật là nỗi buồn của người nghèo!

Khi nào thì cô mới có thể biến thành có nhiều tiền?

Vẫn là gia tài bạc triệu là tốt nhất!

Mang theo đáy lòng rất phiền muộn không thể dùng ngôn ngữ hình dung, Tô Tú Song nhắn cho Bạch Tĩnh một tin nhắn, “Giang hồ cấp cứu, cho mình mượn ba triệu rưỡi.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cho tới bây giờ Bạch Tĩnh đều là phái hành động, không nói gì, trực tiếp gửi cho cô bảy triệu.

Lập tức ánh mắt Tô Tú Song tỏa sáng, nhắn lại một cái sticker hình cái môi to hôn, thuận tiện còn nhắn ba chữ, “Moa moa moa.”

“Đúng rồi, cậu nói tặng quà cho con trai thì nên tặng cái gì mới tốt”

Bên kia đáp lại rất nhanh, “Con trai?

Người cậu thích?”

“Không, đừng miên man suy nghĩ, chỉ là một người bạn nam bình thường.” Tô Tú Song trực tiếp đánh vỡ tưởng tượng của cô bạn.

Bạch Tĩnh ném cho cô một cái bom, cộng thêm vẻ mặt khóc tang, ‘ Thế thì rất đơn giản, đồng hồ, cà- vạt, cái bật lửa, thắt lưng”

Cô cẩn thận suy nghĩ một chút, lại hỏi, ” Vậy nếu đối phương là người có rất nhiều tiên thì sao?”

“Không phải năm ngoái cậu đã đan một cái khăn quàng cổ, vậy tặng khăn quàng cổ đi, với người có tiền không thể nói tiền, nói cảm tình”

Tô Tú Song còn thật sự nghĩ nghĩ, cảm thấy cô ấy nói rất có đạo lý.

Đừng nói bốn triệu, cho dù mua quà tám triệu, ở trong mắt người nhà họ Hoắc cũng chả là cái gì.

Đáy lòng có quyết định nên thoải mái không ít, cơn buồn ngủ ập đến mí mắt cô nặng trĩu, nặng nề ngủ.

Cảm giác vừa tỉnh lại đã chín giờ.

Tô Tú Song chuẩn bị gọi điện thoại cho trợ lý nói đột nhiên có việc tạm thời sẽ không đi công ty .

Kết quả cầm lấy di động, lại phát hiện trên màn hình di động hiện lên hôm nay thứ bảy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.