“Xin chào, Tôn Hạo Vũ” Người đàn ông đưa tay ra chào hỏi.
Tô Tú Song mỉm cười lễ độ, cũng đưa tay ra, “Tô Tú Song, mời ngồi”
Chỉ có điều lòng bàn tay đột nhiên hơi ngứa, như bị người khác cố ý cào.
Cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên.
Tôn Hạo Vũ đẩy kính trên mũi, mỉm cười với cô, bỏ túi đựng tài liệu xuống, thần sắc tự nhiên, thản nhiên ngồi xuống.
Thấy vậy, lông mày Tô Tú Song nhíu chặt lại, lẽ nào là ảo giác của cô?
Cô cũng ngồi xuống, lấy menu lên nhưng không hề mở ra mà đưa qua, “Anh Tôn gọi trước đi, đừng khách sáo.”
Tôn Hạo Vũ cười, thật sự cũng không khách sáo từ chối.
Anh ta gọi đầy một bàn, lại còn gọi toàn những nguyên liệu đắt đỏ, bào ngư, nấm Matsutake.
Tô Tú Song nhíu chặt lông mày thành chữ xuyên đến mức có thể kẹp chết ruồi.
Đầy một bàn thế này không biết phải mất bao nhiêu tiền.
Sau đó, Tôn Hạo Vũ lại gọi hai bình rượu vang, vừa uống rượu vừa liến thoắng nói.
Nhưng anh ta toàn nói về rượu vang.
“Cô có biết rượu vang nên chọn nguyên liệu thế nào, ủ như thế nào, rượu vang ở đâu ngon nhất, mùi vị chính gốc nhất không?”
Tô Tú Song nghe xong chỉ cười và lắc đầu.
Cô không nhịn được thầm trợn mắt.
Làm sao mà cô biết được.
Cô vừa không ngâm rượu vang, lại không bán rượu, càng không phải xưởng sản xuất rượu được chưa!
“Không biết không sao, tôi có thể nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118120/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.