Hoắc Lăng Tùng giọng nói dịu dàng, trong đó bao hàm cả sự áy náy với cô.
Trong khoảnh khắc, Tô Tú Song vui vẻ cười, “Thật sao?”
“Ừm, ông ấy bảo anh thay ông xin lỗi em, cũng bảo anh tiện thể nói với em, 5 giờ chiều ngày mai, ở khách sạn Tinh Thần, ông ấy làm chủ”
“Cảm ơn anh” Ánh mắt Tô Tú Song phát sáng, thành thật cảm ơn.
Hoắc Dung Thành tiếp tục hút thuốc, mắt liếc nhìn sang hai người như xem như không ai bên cạnh, sự lạnh lẽo dần tích tụ nơi đáy mắt.
“Pặc „ Ly rượu trên tay anh, nặng nề đặt lên trên bàn.
Âm thanh vang dội không ngớt, trong gian phòng, trở nên vô cùng cao vút.
Ánh mắt mọi người đều nhìn sang, hiếu kì nhìn về phía anh.
Hoắc Dung Thành sắc mặt lạnh nhạt, trên đôi môi mỏng ngậm lấy điếu thuốc ấy, vẻ mặt không chút biểu cảm rồi đứng dậy, anh đứng dậy đầu tiên.
Thấy vậy, Hàn Văn Thiên theo sát phía sau.
Hoắc Lăng Tùng thu lại ánh nhìn, liếc sang ly rượu trên tay cô, nói, con gái đừng uống rượu quá mạnh, sẽ không tốt cho dạ dày, thích hợp uống một chút rượu vang hơn.”
Tô Tú Song đặt ly rượu xuống, trê môi, gượng cười một cái.
Bắt đầu từ hôm nay, rượu vang là nỗi ám ảnh cả đời trong lòng cô.
Đừng nói là uống, nghe thôi cũng không muốn nghe.
Nhưng, Hoắc Dung Thành vê rồi, hoá đơn của cô phải làm sao đây?
Trong lòng Tô Tú Song, lại bắt đầu lo lắng.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118111/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.