Cuối cùng, sợ vẫn không đủ, cô tiếp tục nịnh bợ nói, “Anh là người trọng tình trọng nghĩa, không phải là loại người bạc tình bạc nghĩa, cứu giúp người ta trong lúc nước sôi lửa bỏng”
“A.” Hoắc Dung Thành cười lạnh, “Học xong kỹ năng mới, lật mặt như lật sách?”
“Không không, tôi đây chỉ nói lời nói thật mà thôi.” Tô Tú Song nhếch miệng, miễn cưỡng cười, còn phải cười thật chân thành.
Hoắc Dung Thành khinh thường cười lạnh, rõ ràng không tin chuyện vớ vẩn này của cô.
Lúc này, Cố Hàn bước đến, nói, “Nhị gia, mười một giờ có hội đấu giá từ ( thiện”
“Ừ” Hắn gật đầu, cuối cùng, lại quay đầu lại nói, “Bữa tối, tám giờ”
Tô Tú Song gật đầu.
Không hiểu sao lại cảm thấy, loại cảm giác này như là chồng chào tạm biệt vợ đi làm, cùng với báo cáo thời gian về nhà.
Lấy lại tinh thân, cô cười cười, cảm giác mình rõ ràng là đang nghĩ vớ vẩn.
Trong xe.
Hoắc Dung Thành híp mắt, gửi một tin nhắn thoại cho Hàn Văn Thiên.
“Cậu bây giờ đi ra ngoài đều bị người ta gọi là chú?”
( Tin tức mới gửi qua, tin nhắn thoại của Hàn Văn Thiên đã gửi lại đây.
Hắn chạm nhẹ ngón tay mở tin nhắn.
“Bây giờ tôi đang đi ra ngoài, bình thường được mọi người gọi là ca ca, nếu như là trên giường, phụ nữ đều gọi tôi hảo ca ca, tình ca ca (tình dục, tình ái),ca ca xấu” Hàn Văn Thiên nháy mắt ra hiệu, “Có người gọi cậu là chú, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118076/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.