Nghe thấy ngoài cửa có tiếng động, cô nhanh chóng nghiêng mình trốn sau tấm rèm.
Lúc này, cửa phòng cũng mở ra, Lương Mật Điềm đi giày cao gót, mang chiếc túi hiệu LV đi vào.
Trong chốc lát, Tô Tú Song nín thở, nhất thời không dám thở mạnh.
Cô ta ngồi ở mép giường, miễng cưỡng cởi giày cao gót, tô son trong gương trang điểm.
Màu đỏ, rất tươi.
Một lúc sau, cửa phòng lại mở ra và ông Lâm xách túi đồ đã mua đi vào.
“Anh đã mua gì đó?”
Lương Mật Điềm nâng khóe mắt liếc qua.
“Một số loại trái cây và bánh ngọt mà em thích”
Trong khi nói chuyện, ông Lâm mở túi đồ, lấy từng hộp dâu tây đỏ vừa tươi, lại to và hai hộp bánh ngọt.
Cô nhếch môi cười thâm, Lương Mật Điềm nũng nịu hôn lên má phải của ông ta: “Vẫn là anh hiểu lòng người ta”
Sau tấm rèm, Tô Tú Song tận mắt thấy cảnh này không khỏi hít một hơi.
Cô không thể tin được.
Quá ngạc nhiên và bàng hoàng, cô không quên lấy điện thoại di động ra, bật máy ảnh và bắt đầu chụp lén hai người.
Ông Lâm được dỗ dành, ông ta ngồi thân mật sau lưng Lương Mật Điềm, đặt tay trái lên ngực cô, vừa chòng ghẹo vừa ve vấn.
“Hôm nay em gọi anh đến đây là có chuyện gì?”
Tựa lưng vào vòng tay ông ta, Lương Mật Điềm tùy ý để ông ta làm những điều sai trái với mình.
“Tô Tú Song đã lôi kéo được Tập đoàn Cảnh Thái, hiện giờ công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/3118045/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.