Hoắc Dung Thành thô lỗ nói thẳng: “Thể chất của đàn ông đều là thể nóng, đương nhiên, cũng có một số người là thể hư, thận hư, ba phút một hiệp.”
Tô Tú Song cạn lời, không nhịn được mà khoé mắt giật giật: “Chẳng lẽ là anh đang nói chính mình?”
Hoắc Dung Thành híp híp mắt, sâu xa nhìn cô: “Cô có muốn cùng tôi thử xem?”
“Không, không, tôi đùa thôi.”
Tô Tú Song giật giật khoé môi, đúng là cái miệng này sinh ra chỉ để nói nhảm mà.
Cô không dám tiếp tục chủ đề nguy hiểm này nên phải vội vàng bẻ câu chuyện sang hướng khác.
“Đúng rồi, giữa anh và cái tên huênh hoang khoác lác kia rốt cuộc là có thù gì thế, em gái của hắn thật sự đã chết trong tay anh sao?”
Sắc mặt của Hoắc Dung Thành trâm xuống, chẳng nói lời nào, ánh mắt nhìn cô giống như là một vực sâu không đáy.
“Biết càng nhiều, chết càng sớm, chưa từng nghe qua câu nói này sao?”
Anh ta nói.
Sau khi nhận thấy ánh mắt áp bức đến nghẹt thở của người đàn ông kia, Tô Tú Song chớp chớp mắt, lập tức im lặng: “Coi như ban nấy tôi chưa hỏi gì.”
Cô còn tưởng anh ta sẽ không trả lời câu hỏi này nữa, nào ngờ một lúc sau, anh ta đột nhiên lên tiếng, nhẹ nhàng nói ra ba chữ: “Tai nạn xe.”
“Anh tông người ta?”
Tô Tú Song khẽ chớp mắt, tò mò hỏi.
Hoắc Dung Thành nhướn mày, ánh mắt rũ xuống, liếc nhìn sang cô.
Thấy thế, Tô Tú Song xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2439218/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.