Vừa ra khỏi phòng làm việc, cô giơ tay lên vỗ hai cái vào chiếc má đang nóng bừng bừng, thật là muốn chết quách đi mà!
Bên trong phòng.
Hoắc Dung Thành tức giận ngồi xuống ghế.
Cố Hàn nuốt nước bọt, nhìn sắc mặt của cậu hai lúc này dường như không hài lòng, anh đã làm gián đoạn việc tốt của cậu hai, đến không đúng lúc sao?
“Tất cả đều làm xong chưa?”
Anh thay áo, ánh mắt lướt qua chỗ đồ ngọt đặt trên bàn, nếm thử một miếng nhỏ.
Vừa ngọt vừa béo, hương vị cũng tạm được, cũng không phải là quá tệ, ngoài việc quá ngọt ra thì cũng gọi là ăn được.
“Làm xong rồi ạ”
Cố Hàn mở miệng, khuôn mặt tỏ vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy hành động của cậu hai.
“Ừm.” anh lại ăn thêm miếng nữa: “Chuẩn bị xe trở về cung điện”
“Dạ, cậu hai.”
Nghe tin, Tô Tú Song cau mày, chuyện này vốn đã được định trước rồi, nhất thiết phải quay trở về sao?
Cả ba người lên xe chạy thẳng về cung điện.
Phía sau xe họ, có năm sáu chiếc xe phổ thông không mấy nổi bật theo sau bí mật bảo vệ.
May thay, trên đường không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, họ an toàn quay trở về cung điện.
Chỉ là, có quá nhiều người đang ở bên ngoài cung điện, chen chúc thành một đoàn, lớn tiếng phản đối, đông đến mức một con kiến cũng khó mà lọt qua được.
Không còn cách nào, chiếc xe đành phải đi vòng qua cửa phụ.
Ở khu vườn sau, Nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2439189/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.