Quả nhiên, quản gia Trương đã chờ sẵn ở sau vườn.
Cô vừa mới đến thì Hoắc Diệc Phong đã theo sát phía sau, đằng sau là tiểu bạch.
“Cậu đến làm gì?” Tô Tú Song sa sầm mặt mày.
“Cô tưởng rằng đại gia tôi thích đến đây hay sao?” Hoắc Diệc Phong nheo mắt, hung hăng nhìn cô: “Còn nhìn nữa, tôi nhổ hết tóc cô”
“Nhổ đi, ai sợ ai?”
Tô Tú Song trừng mắt nhìn lại, bắt đầu xắn tay áo.
Hoắc Diệc Phong không chịu thua kém, trực tiếp cởi áo khoác ngoài, cúi đầu, nhìn con chó bên cạnh: “Tiểu Bạch, vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu”
Tô Tú Song giật giật khóe miệng, cậu ta chắc chắn là một tên thiểu năng!
Thế nhưng tiểu Bạch lại như hiểu tiếng người, nhe răng trợn mắt, hung dữ nhìn cô sủa.
Tô Tú Song hơi sợ hãi: “Đừng có mà không biết xấu hổ, cậu sợ không đánh thắng tôi hay sao mà phải cân gọi thêm một con chó gia nhập, còn là đàn ông không vậy?”
“Sao, muốn tôi cởi quần chứng minh cho cô xem à?”
Thấy dáng vẻ không đội trời chung của hai người như sắp sửa lao vào đánh nhau, quản gia Trương vội vàng chạy ra giảng hòa: “Mợ hai, cô trước tiên nhìn xem, cô cần mảnh đất kia đúng không”
Đúng rồi, phải giải quyết chuyện này trước, không so đo với tên ngốc này nữa.
Tô Tú Song thu hồi ánh mắt, nhìn xung quanh một vòng, chỉ vào mảnh đất có đầy đủ ánh mặt trời nhất: “Chú Trương, chỗ kia, được không?”
“Được, cậu hai đã nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2436856/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.