Câu nói này không giống như Bạch Tĩnh mong đợi, cô lấy hai tay kéo đầu Tô Tú Song lại gần, nói: “Cậu thấy không, tất cả các bạn nữ xung quanh đều nhìn chằm chằm vào Trần Tú Nam như những con sói đang đói khát, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống cậu ấy ngay lập tức vậy, mỗi cậu là chỉ biết ngồi ăn thôi”
“Họ nhìn chằm chằm vào Trần Tú Nam để làm gì?” Tô Tú Song gạt tay cô xuống.
“Ngốc quái! Tất nhiên là đang tìm cơ hội lâu dài về sau rồi. Trần Tú Nam còn trẻ như vậy mà đã có công ty riêng. Cậu ấy lại còn cao ráo, đẹp trai. Điều quan trọng nhất là cậu ấy giàu có, hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn của một người chồng lý tưởng”
Bạch Tĩnh cố ý nói nhỏ để chỉ có hai người họ nghe thấy.
Tô Tú Song chỉ nhẹ nhàng đáp lại một tiếng: “ỒI”
Bạch Tĩnh bất lực chống tay lên trán, cô nói nhiều như vậy mà chỉ nhận lại một từ: “Ồ”
“Tú Song, cậu có thể chú ý hơn hộ mình được không.”
Bạch Tĩnh thở dài, lấy tay chọc nhẹ vào eo cô.
Đồ ngon đầy bàn, rượu vang thơm nức, yến tiệc linh đình, mọi người cùng ăn uống vui vẻ.
Tô Tú Song đã no rồi, cô không ăn tiếp nữa. Cô tựa lưng vào ghế, lặng lẽ nghe cả bàn người nói chuyện.
Cô rút ra kết luận, mục đích của buổi họp lớp này không có gì ngoài mấy chuyện lúc nãy.
Những người bạn cùng tầng lớp tụ họp với nhau nếu không phải để kết nối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2436845/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.