“Phụt”
Tô Tú Song sửng sốt, phun hết canh từ trong miệng ra: “Cậu đừng đùa nữa”
“Không đùa đâu. Hôm qua, Trần Tú Nam chuẩn bị trà gừng đường nâu mang lên cho cậu, sau khi biết cậu đã về rồi, không tưởng tượng được cậu ấy đã thất vọng như nào đâu.” Bạch Tĩnh tiếp tục: “Tối qua cậu ấy đã đặc biệt đưa tớ về nhà, thêm tớ vào WeChat, hy vọng tối nay có thể mời cậu đi uống trà. “
“Uống trà vào buổi tối dễ mất ngủ lắm: Bạch Tĩnh vặn vẹo ngón tay: “Điều đó quan trọng sao? Tan làm mình cùng nhau đi uống trà đi”
“Lúc đấy muộn rồi, tớ không có thời gian!”
“Tan làm mới bảy giờ tối, tại sao lại không có thời gian?” Bạch Tĩnh thuyết phục không thành công.
Tô Tú Song nhíu mày.
Cô cảm thấy hình như hôm nay mình đã quên mất một việc quan trọng nào đó, nhưng mãi không nhớ được đó là việc gì, cô gõ vào đầu mấy cái: “Tớ phải về nhà đúng giờ: “Tớ sẽ nói với bố cậu.”
Nghe vậy, Tô Tú Song cảm thấy thực sự đau đầu: “Tớ không có tình cảm gì với cậu ấy.”
“Tình cảm là thứ có thể vun đắp.
Trân Tú Nam đang điều hành một công ty có quy mô lớn, hai năm nữa nhất định sẽ vượt qua công ty của chị cậu, nếu bỏ lỡ người đàn ông tốt như vậy thì biết đi đâu mà tìm?” Bạch Tĩnh nghiến răng nói.
“Thực ra… Tô Tú Song ngập ngừng: “Tớ đã kết hôn rồi!”
Bạch Tĩnh cười cợt: “Điều khó tin như vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2436824/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.