Bạch Tĩnh không nói gì, đưa mắt nhìn xung quanh, đột nhiên mỉm cười kéo Tô Tú Song chạy đến chỗ chiếc Mercedes màu trắng đang đậu bên đường.
Thấy vậy, sắc mặt Tô Tú Song liên thay đổi.
Trần Tú Nam bước xuống xe, mỉm cười đi về phía hai người họ: “Bạch Tĩnh, Tô Tú Song, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Sắc mặt Tô Tú Song không được tốt cho lắm, khóe miệng hơi nhếch lên nở một nụ cười cứng ngắc.
Tuy nhiên trong thâm tâm cô đang tức giận như muốn băm da xẻo thịt Bạch Tĩnh rồi tiễn cô đi gặp 18 đời tổ tiên rồi.
Tiện nhân!
Trân Tú Nam mở cửa xe rồi cúi người lấy ra hai bó hoa hồng đỏ: “Hai người đẹp, chúc cậu sinh nhật vui vẻ”
“Cảm ơn” Bạch Tĩnh cười tíu tít nhận lấy bó hoa.
Tô Tú Song đứng im không nói nên lời.
Bạch Tĩnh véo nhẹ vào eo cô.
Sau đó Tô Tú Song đưa tay ra cầm lấy bó hoa.
“Lên xe đi!”
Trân Tú Nam mở cửa xe, đứng đợi hai người lên xe một cách ân cân và lịch thiệp.
Tô Tú Song ngồi ở ghế sau nghiến răng nghiến lợi nói: ‘Bạch Tĩnh, cậu đang muốn chết phải không?”
“Sao chứ, chỉ là cậu đi dự sinh nhật của tớ thôi mà, tớ không thể mời người khác sao? Tớ chỉ mời hai người các cậu, hôm nay là sinh nhật tớ nên cậu đừng làm tớ mất mặt” Bạch Tĩnh lạnh lùng nói.
Nghe vậy Tô Tú Song tức giận đến nỗi không muốn nói chuyện nữa.
Xe đang tiến về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2436820/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.