“9 giờ rồi!”
Trong lúc hai người đang nói chuyện, Trần Tú Nam đã quay lại. Bạch Tĩnh đứng lên đi theo, Tô Tú Song đang chóng mặt cũng đứng lên.
Đâu óc cô quay cuồng, chân mềm nhũn, khó đứng vững.
Thấy vậy, Trần Tú Nam đã vội vàng đỡ cô.
Tô Tú Song né tránh trong tiềm thức: “Không cần đâu, tớ có thể tự đi được”
Bạch Tĩnh trừng mắt nhìn cô, một tay cầm bánh gato, tay khác cầm túi xách của hai người: “Đừng tỏ ra mạnh mẽ nữa, hãy nghe lời cậu ấy đi, tớ không thể giúp cậu được nữa đâu.”
“Chẳng lẽ đối với cậu tớ không quan trọng bằng cái bánh sao?”
Tô Tú Song vừa ợ ra hơi rượu, vừa bắt đầu nói chuyện thiếu tỉnh táo.
Trần Tú Nam nghe xong cảm thấy rất buồn cười, anh nhìn chằm chằm vào hai má trắng nõn của cô, nói với Bạch Tĩnh: “Khi say rượu cậu ấy thật đáng yêu làm sao!”
Bạch Tĩnh gật đầu.
Ba người họ đi tới trước xe, Trần Tú Nam mở cửa xe, cúi người xuống đỡ Tô Tú Song ngồi lên ghế đầu.
Bạch Tĩnh rất tự giác ngồi vào ghế sau.
Chiếc xe nổ máy chạy êm ru trong màn đêm. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Đưa cậu ấy về nhà trước đi” Bạch Tĩnh nói, nhân tiện cô nói cho Trần Tú Nam biết địa chỉ nhà của Tô Tú Song.
Trân Tú Nam nhập địa chỉ trong bảng điều hướng và nhìn lên: “Cô ấy đã nói gì vậy?”
“Tớ không có ý định yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2435395/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.