Hoắc Dung Thành trâm mặc không nói, vươn tay kéo cô.
“Xin lỗi”
Tay cô vẫn bị nắm chặt không buông: “Đừng giận nữa, được không?”
“Đừng đụng vào tôi…
Ngực của anh phập phồng, vẻ mặt lạnh lùng, áo ngủ sắp bị cô kéo ra rồi.
“Tôi không đụng vào anh, có phải anh sẽ không giận nữa không?” Tô Tú Song tận dụng cơ hội, nhẹ giọng thương lượng.
Hoắc Dung Thành khế nhắm mắt lại.
Người phụ nữ này, còn ngốc hơn heo.
“Đừng giận nữa, được không? tức giận vừa tổn thương thân thể, lại hao phí tinh thân, mà còn mau già nữa” Cô ngập ngừng mở miệng, kèm theo nụ cười trên mặt: “Tôi làm món đậu hủ non anh thích ăn nhất đấy, xuống lầu ăn cơm trước đi”
Ánh mắt Hoắc Dung Thành lạnh lùng.
Tức no rồi còn ăn được nữa à.
“Tôi còn nhờ thợ làm bánh chuẩn bị bánh sinh nhật, tối nay bù sinh nhật cho anh đó”
Hoắc Dung Thành hừ lạnh một tiếng: “ bù sinh nhật, có gì thú vị? một năm, sinh nhật chỉ có một lần, qua ngày đó rồi thì ngày khác đều không phải nữa”
Tô Tú Song nhắm mắt, kìm cơn giận xuống: “ thế thì anh cũng phải nói trước chứ, anh không nói sao tôi biết là sinh nhật anh?”
“hẹn ăn cơm tối còn có thể quên, thì còn kì vọng gì cô nhớ sinh nhật tôi?”
“Anh…”
Tô Tú Song tức giận, ngực phập phồng: “Tôi hỏi anh lần cuối, có ăn không?”
Anh mím môi mỏng thành một đường thẳng, hút thuốc.
“Không ăn thì thôi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2435370/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.