Chương 411
“Thật đấy, tuy đàn ông nhà họ Hoắc khôi ngô tuấn tú nhưng ai cũng thích giữ mình”
Hoắc Diệc Phong nhướn mày: “Cho dù trời đổ mưa máu, cũng không đời nào anh hai tôi ghen vì cô, nếu không thì tôi xin bẻ đầu cho cô làm bóng đá, tại sao cô lại tự chuốc lấy nhục thế nhỉ?”
“Cút! Không cần phải thề độc thế”
Tô Tú Song hậm hực gắn giọng.
Có lẽ bác sĩ Hoắc chỉ muốn an ủi cô ai ngờ cô lại cho là thật.
“Mợ hai ạ” Quản gia Trương đi tới: “Cô cứ lùi đi một bước, nhận lỗi với cậu hai, dù sao chăng nữa thì lần này cũng là cô sai trước.”
Tô Tú Song chau mày, thắc mắc: “Cháu sai gì cơ?”
“Ba bốn ngày liền, tối nào cậu hai cũng về đến nhà đúng tám rưỡi để đợi cô cùng ăn tối”
Quản gia Trương cầm một nhánh cây lên, tiếp tục nói: “Mợ hai không về thì cậu hai cứ đợi mãi, đợi đến mười một giờ mới lên tầng nghỉ ngơi, cũng chẳng cáu giận gì, sự kiên nhẫn cậu hai dành cho mợ xem như đã phá kỷ lục rồi đấy”
“Anh ấy… đợi cháu như vậy ư?”
Lòng hơi xao động, Tô Tú Song chỉ cảm thấy tâm trí rối bời, ngay đến trái †im cũng không nhịn được đập rộn ràng.
Quản gia Trương gật đầu: “Đợi ba bốn hôm liên mà không đợi được nên mới nổi giận như thế đấy chứ”
Nghe vậy, lông ngực cô phập phồng, không nói nên lời, cơn giận đã vơi đi một nửa, lòng áy náy không nguôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2434443/chuong-411.html