Chương 417
“Không biết, chưa nôn, chưa làm loạn, tôi ở đây chăm sóc Hàn Văn Thiên, cậu hai nhà họ Hoắc đành nhờ cô vậy”
Nam Gố Trạch lắc đầu, tóm lấy Hàn Văn Thiên đang leo lên.
Cô gật đầu hỏi thêm: “Tối nay các anh không về nhà à?”
“Không về, có phòng, có một căn, cậu hai nhà họ Hoắc không muốn ở đây, chỉ có thể gọi điện thoại cho quản gia Trương để ông ấy qua đón người thôi”
Nghe thế, Tô Tú Song âm thầm phỉ nhổ, đúng là biết hành người khác, thế mà còn quái dị nữa.
Cô đành chấp nhận thở dài một hơi, thuận thế đá chai rượu bên cạnh chân đi, đi tới, vỗ nhẹ vai Hoắc Dung Thành: “Này, về nhà thôi.”
Hoắc Dung Thành từ từ mở mắt ra, im lặng mà vẫn mang theo chút mê mang với hơi say.
Anh đứng dậy, chân đứng không vững, có chút lảo đảo.
Thấy thế, Tô Tú Song vội dìu cánh tay anh.
Thân hình cao lớn của người đàn ông đè lên người cô, vừa cao vừa nặng, cô bị đè thiếu chút nữa tắt thở.
Anh lảo đảo, cứng rắn ép cô đi vê phía bên cạnh cửa sổ.
Đi đến bên cạnh Hàn Văn Thiên, anh đứng yên, mím môi nói: “gọi ông nội”
Tô Tú Song: “..”
“Đây là cá cược, người thua phải gọi ông nội, Hàn Văn Thiên thua rồi” Nam Cố Trạch ở bên cạnh giải thích.
Hàn Văn Thiên say đến mức không phân biệt rõ đông tây nam bắc, nheo mắt thở ra một hơi đầy mùi rượu: “dựa vào cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2434431/chuong-417.html