Chương trước
Chương sau


Chương 459

Tập đoàn Mộ Thị cũng nổi tiếng là quý tộc ở thủ đô, nếu như có thể tiếp cận với Mộ Tư Đồng, thì chắc chắn là có lợi với cô.

Tô Tú Song im lặng, Tân Du Du đúng là biết cách mở to mắt mà nói dối, trên gương mặt có nhiều vết sẹo như vậy, lại còn nói là anh tuấn hào phóng!

Đang suy nghĩ lung tung trong đầu, thì đột nhiên, Hoắc Diệc Phong ghé đầu vào tai cô nói: “Mắt người phụ nữ này bị mù rồi”

Tô Tú Song nhướn mày, nhìn lại anh một cái, nhẹ nhàng đập tay với anh rồi nhỏ tiếng nói: “Ăn ý”

Mộ Tư Đồng không có tâm trạng cười đùa với Tân Du Du, đôi mắt anh ta còn chẳng hề cử động.

Ngược lại, khi Tân Du Du mời rượu Mộ Hạo Thiên, Mộ Hạo Thiên nắm lấy tay của cô ta, âm thầm ra hiệu: Liễu Y Y và Trương Vinh Hiển, cũng lần lượt mời rượu hai người họ.

Cuối cùng, chỉ còn lại Tô Tú Song và Hoắc Diệc Phong.

Có trốn cũng không trốn được!

Không còn cách nào khác, Tô Tú Song chỉ có thể bước qua đó, đứng vững ở trước mặt Mộ Tư Đồng: “Xin lỗi tổng giám đốc Đồng, tôi dị ứng với cồn, chỉ có thể dùng nước thay cho rượu, tôi mời tổng giám đốc Mộ một ly”

“Tôi chỉ nhận rượu của người khác, chứ không nhận nước của người khác.”

Vẻ mặt của Mộ Tư Đồng có một tia u ám lướt qua, nhưng gương mặt vẫn rất bình tĩnh.

“Chẳng phải chỉ là hai ly rượu thôi sao, tôi uống thay cô ấy”

Đôi chân dài của Hoắc Diệc Phong di chuyển, bước qua đó, dáng người cao lớn, đôi mắt hơi híp lại.

“Không được.” Mộ Hạo Thiên nói: “Chỉ có thể tự mình uống, không được mời rượu thay, không thì chả có thành ý chút nào, dị ứng thôi mà, chỉ cân không chết người là được, đúng không, đạo diễn Thành?”

“Anh nói hơi nhiều đấy, có chút ồn ào, thật phiền phức” Ánh mắt của Hoắc Diệc Phong nhìn thẳng vào Mộ Hạo Thiên, không chút khách sáo.

Nếu như, anh hai đã bảo anh uống rượu thay, vậy thì anh buộc phải làm được, đây là mệnh lệnh của anh hai”

“Trời ạ, dám nhiều lời trước mặt tôi, anh là cái thá gì chứ?” Mộ Hạo Thiên đập bàn, khuôn mặt tức giận.

“Tôi là cái thá gì, thì liên quan gì đến anh hả”

Trước giờ, chỉ có anh đi gây chuyện cho người khác, chứ chưa có người nào kiếm chuyện với anh.

“Đạo diễn Thành, đây chính là diễn viên mà anh đưa tới sao?” Lúc này, Mộ Tư Đồng lên tiếng.

Từ nhỏ Hoắc Diệc Phong đã lớn lên ở Mĩ, cũng không về thủ đô được mấy lần, cho nên Mộ Tư Đồng không biết Hoắc Diệc Phong, càng không biết anh là tứ thiếu gia nhà họ Hoắc.

Trương Tiến Trung vội vàng đứng dậy, chỉ trích Hoắc Diệc Phong: “Còn không mau xin lỗi tổng giám đốc Đồng đi!”

Hoắc Diệc Phong đưa tay ra ngoáy ngoáy lỗ tai, như thể không nghe thấy, xin lỗi, trong từ điển của anh không có hai từ này.

Cuối cùng, vẫn là Tô Tú Song phá vỡ cục diện: “Mặc dù dị ứng, nhưng một hai ly thì cũng không sao, tôi mời tổng giám đốc Đồng”

Động tác của cô rất nhanh, cô rót một ly rượu, một hơi uống hết sạch.

Thấy vậy, Hoắc Diệc Phong chỉ muốn đưa tay lên bóp chết côi!

Uống xong hai ly, Tô Tú Song trở về chỗ ngồi, cô rất ít khi uống rượu trắng, lúc này cô cảm thấy bụng dạ không được thoải mái.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.