Cuối cùng, cô ta gọi một cuộc điện thoại cho trợ lý nói: “Để ý Tô Tú Song một chút cho tôi, có tin tức gì thì lập tức báo ngay cho tôi.”
Ngày hôm sau.
Đoàn phim tạm ngừng quay, Tô Tú Song tỉnh lại sau một giấc ngủ say.
Bên dưới lầu, Hoắc Lăng Tùng và Hoắc Diệc Phong đang ngồi ở phòng khách.
“Muốn ăn sáng với gì, kiểu Tây hay là kiểu ta?” Hoắc Diệc Phong khẽ hỏi, đôi mắt đào hoa hơi nheo lại.
Tô Tú Song có chút bất ngờ, nhíu mày nhìn anh ta, đột nhiên thái độ lại trở nên thân thiết như vậy khiến cô có chút không quen.
“Tôi không ăn đâu, tôi đi xem vườn rau một chút”
Cô vừa mới rời đi, Hoắc Diệc Phong lập tức kéo theo Tiểu Bạch chạy theo sau Tô Tú Song.
Vườn rau mọc rất nhanh, xanh tươi mơn mởn, nhìn thấy khiến tâm trạng tốt lên không ít, ngay cả dưa chuột cũng bắt đầu nở hoa rồi, vài bông hoa nhỏ màu vàng nhạt điểm trên các tán lá xanh ri.
“Mấy bông hoa dại này rất xinh đẹp, giống như cô vậy” Đột nhiên Hoắc Diệc Phong cất tiếng, kèm theo tiếng cười vô cùng tà mi.
Tô Tú Song không biết nói gì.
Cái gì mà hoa dại chứ?
Nhìn sắc mặt cô, Hoắc Diệc Phong vội vàng sửa lại lời nói: “Là hoa cúc”
“Đây là dưa chuột!”
Hoắc Diệc Phong không thể tin nổi, ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm đóa hoa mà anh ta cho là hoa cúc: “Đóa hoa cúc thanh thuần như vậy sao khi lớn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2434295/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.