Hoắc Diệc Phong cẩn thận từng chút gật gật đầu.
“Được, tối nay chuyển vào phòng tôi đi”
Hoắc Dung Thành nhìn chằm chằm vào cô, đôi mắt đen sâu thắm, dưới đáy mắt còn chứa vẻ đắc ý.
Thật không ngờ Hoắc Diệc Phong trước giờ luôn thành sự không có bại sự có thừa mà cũng có chút tác dụng, cũng không phải không làm được gì.
Nghe vậy, Tô Tú Song liền vờ như câm điếc, dứt khoát coi như mình không nghe thấy.
Nhưng lại âm thầm duỗi tay xuống bàn, ác độc véo lên đùi Hoắc Diệc Phong một cái thật mạnh.
“ÚiI”
Hoắc Diệc Phong đau tới mức tru lên, nhảy dựng dậy.
Đôi mắt lạnh lẽo âm u của Hoắc Dung Thành quét qua, trâm giọng nói: “Gào cái gì?”
“Không có gì, không có gì, đau dạ dày.”
Hít vào một ngụm khí lạnh, Hoắc Diệc Phong nhịn đau, không dám hừ tiếng nào nữa.
Trên xe.
Tô Tú Song hoàn toàn không thèm để ý Hoắc Diệc Phong.
Cậu ta quả thật là đồng đội heo, chỉ biết đẩy người ta vào hố lửa.
Cũng không biết tối qua Hoắc Diệc Phong đã làm gì, mà lúc này lại ngủ say như chất.
Mái tóc đen mềm mại của cậu ta rơi trên trán, đôi mắt hoa đào cực kỳ quyến rũ bị che lại, không còn dáng vẻ phong lưu, ăn chơi trác táng ngày thường, yên tĩnh giống như một hoàng tử quý tộc.
Ngắm cảnh sắc nhanh chóng lùi về sau ngoài cửa sổ, Tô Tú Song tâm trạng nặng nề, nhìn đến xuất thần.
Đến được đoàn phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2434220/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.