Lúc này, Hoắc Lăng Tùng cũng đã đi vào phòng bệnh, ánh mắt đảo qua hai người trong phòng, ôn nhu nói: “Diệc Phong, đừng nháo, cô ấy vừa mới làm xong phẫu thuật, cần tĩnh dưỡng, không thể để cảm xúc bị kích động, dám trêu giận cô ấy, anh cũng sẽ không buông tha cho em đâu.
“Cô ấy còn còn cần tĩnh dưỡng? Anh ba, ngươi không biết, cô ấy giỏi lắm ý, anh hai bị cô ấy mắng cho phải bỏ đi rồi”
Ánh mắt Hoắc Lăng Tùng khẽ nheo, bắt lấy từ chốt từ trong đó: ‘Mắng?”
“Vâng! Anh hai đem người lái xe gây ra tai nạn đến đến, muốn thay cô ấy báo thù, cô ấy lại không cho, còn mắng anh hai khiến anh ấy bỏ đi rồi”
“Chỉ là một vụ tai nạn xe bình thường mà thôi, vì báo thù cho tôi, mà phải dùng đến địa vị của anh ấy, định chặt mất cánh tay phải của người ta, như vậy còn chưa đủ tàn bạo sao?”
Nói đến chuyện này, cảm xúc của Tô Tú Song lại kích động.
“Được rồi, hít sâu, thở ra, hô hấp”
Hoắc Lăn Tùng hai tay ấn lên bả vai của cô: “Quả thật, anh cũng không đồng ý anh hai làm như vậy, làm vậy cũng quá ngang ngược hống hách, với không nói đạo lý nữa.
“Nhưng mà.
Lời nói của anh dừng một chút, lại tiếp tục nói: ” Tính tình của anh ấy là như vậy, từ nhỏ cũng đã như vậy rồi, vô cùng dung túng và bao che, tuy rằng em không thấy đồng tình, nhưng đây chính là cách anh ấy dùng để giải quyết vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2433948/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.