Tô Tú Song mỉm cười: “Thời gian sau này còn nhiều, cũng không phải không gặp nhau nữa, bà đừng suy nghĩ gì nhiêu.”
Tô Ái Lan muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không có nói cái gì.
Cắt đứt điện thoại, Tô Tú Song than nhẹ một tiếng, cô như bây giờ, ngay cả giường cũng không xuống được, làm sao có thể đi tới bệnh viện thăm bà nội đây?
Trong lúc cô còn đang miên man suy nghĩ , một tàng tiếng bước chân truyền đến.
Cô ngẩng đầu.
Chỉ thấy Hoắc Dung Thành mặc một chiếc quần dài màu đen, thân hình cao to, thân sắc kiêu căng, còn vẻ mặt lại lạnh lùng.
Nhìn thấy người đàn ông trước mặt, Tô Tú Song nhăn mày lại, ánh mắt chuyển ra ngoài cửa sổ, cố ý không nhìn tới anh.
Lúc trước, hai người vẫn còn đang cãi nhau, cô tuyệt đối sẽ không có khả năng là người cúi đầu trước.
“Anh hai, anh đã đến rồi đó à?”
Trên sô pha, vẻ mặt Diệc Phong nịnh nọt, tươi cười, cười giống như một con chó săn vậy.
“Ừm”
Hoắc Dung Thành lạnh lùng trả lười lại, còn ánh mắt thì dừng lại ở trên giường bệnh.
Khuôn mặt cô tái nhợt, đưa lưng tựa vào đầu giường, rõ ràng đã biết anh đến đây, lại ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt lấy một cái, mà cứ nhìn ra ngoài cửa sổ, biến anh trở thành không khí.
Muốn dội một gáo nước lạnh vào mặt anh à?
Lạnh lùng vung vạt áo, Hoắc Dung Thành cố nén cảm xúc muốn bóp chết cô lại, ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2433938/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.