Trong lòng Mộ Tư Đồng thầm dâng lên một tia hoảng loạn, nhưng trên mặt lại vẫn cố ý giả bộ bình tĩnh như cũ: “Anh cũng thật biết cách dựng chuyện quá đấy, nhưng mà đáng tiếc, bổn công tử không thừa nhận tội danh mà các người gán cho tôi đâu.”
Kế hoạch lần này, anh ta đã làm vô cùng thận trọng và bí mật.
“Cậu có thừa nhận hay không cũng không quan trọng, quan trọng là, tôi nên xử lý cậu như thế nào…” Hoắc Dung Thành lạnh lùng quét mắt nhìn anh ta.
Sắc mặt của Mộ An Bảo vô cùng khó nhìn, trên trán túa ra một tâng mồ hôi lạnh.
“Giết rồi đem xác cho chó ăn, hay là mang lên núi cho sói ăn, hoặc là trực tiếp giết chết luôn nhỉ?”
Môi mỏng của Hoặc Dung Thành khẽ động, âm thanh trầm thấp ở cuống họng khế phát ra.
Giọng điệu của anh vô cùng nhẹ nhàng, dường như chỉ đang lạnh nhạt nói chuyện thời tiết hôm nay như thế nào mà thôi.
“Dung Thành, đây có thể chỉ là hiểu lầm thôi, mấy ngày gần đây, chú vẫn luôn nhốt nó ở trong nhà, đến cả công ty cũng không cho nó đi, chắc chắn việc đó không phải là do nó làm” Mộ An Bảo không dám tin, vẫn còn đang tìm những lời biện minh.
“Không đi ra ngoài cũng không có nghĩa là sẽ không có tâm tư gì đen tối, dẫn người phụ nữ của tôi đến đây là bởi vì muốn giải quyết anh ta, chứ không phải là để nghe những lời biện bạch vô bổ, có hiểu không?”
Hoắc Dung Thành dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2433897/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.