“Ừ, cho phép cô ta đến!”
Khó lắm mới có một ngày tâm trạng của Hoắc Dung Thành có chút không tồi, mặt mày đều tràn đầy niềm vui, hơi thở lạnh lùng, nghiêm túc chết người trên cơ thể anh được tản đi không ít.
Đột nhiên, anh lại cong người.
Có kinh nghiệm bị hôn đột ngột từ lần trước, lần này, Tô Tú Song phản ứng nhanh hơn, cơ thể nhanh chóng ngả ra phía sau.
Ai mà biết được, Hoắc Dung Thành lại chỉ với tay qua lấy bánh bao qua nhét vào miệng cô.
Tô Tú Song trừng mắt nhìn anh một cái.
Môi mỏng ẩn chứa nụ cười, người đàn ông lại bày ra tư thế lười biếng ngồi xuống ghế sô pha.
Nửa tiếng sau.
Cửa phòng bệnh bị đẩy ra.
“Tú Song, rốt cuộc là cậu bị người ta đụng xe trúng hay là phạm phải tội gì đấy? Tại sao ngoài cửa lại có nguyên cả một đội quân vệ sĩ áo đen canh giữ thế kia, cậu…”
Hai tay của Bạch Tĩnh xách đầy trái cây, dùng bả vai đẩy cửa, len người đi vào trong, sau khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng cao quý của người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha thì cô ấy im bặt lại, ngẩn ngơ đứng ở vị trí cũ.
Người đàn ông trước mắt, trên người mặt một thân đồ tây màu đen được đặt may tỉnh tế, bả vai rộng lớn, hai chân thon dài, tỷ lệ hoàn mỹ, sự tôn quý cũng với ưu nhã do trời sinh.
Khuôn mặt của anh, sống mũi cao thẳng, như được điêu khắc tỉ mỉ, góc cạnh anh tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2433867/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.