Hoắc Diệc Phong không vui mắng một câu, sau đó đặt cốc giữ nhiệt trong tay lên đầu giường: “Tổ yến đấy, ông đây uống không hết, thưởng cho chị uống”
Tô Tú Song liếc qua nhìn anh ta một cái rất thâm sâu.
Thật sự là một thằng ngốc khó chịu.
Vừa nhìn đã biết, chắc chắn là anh ta đã cố ý cho nhà bếp chuẩn bị.
“520, 520, ông đây không thích đón 520 chút nào, cảm thấy 250 thì cũng không tệ đậu, người phụ nữ ngốc nghếch kia, chị cảm thấy thế nào?”
Chân dài bước đến bên cạnh giường bệnh, Hoắc Diệc Phong một tay khoác lên vai anh ba của mình, một tay khác thì lại đặt lên bả vai của Tô Tú Song.
“Gậu mới ngốc ấy, cả nhà cậu đều là đồ ngốc”
Tô Tú Song duỗi tay, trực tiếp đánh cái móng vuốt của anh ta đang đặt trên vai mình xuống.
“Ai dô, tôi thấy cánh chị mọc cứng quá rồi phải không, có tin ông đây ăn hết cả cái vườn dưa leo rách nát của chị luôn không.
Tô Tú Song trừng mắt nhìn anh ta: “Cậu đã ăn trộm mất bao nhiêu cây rồi?
Không nhìn thấy biển cảnh báo ở trước vườn, cấm Hoắc Diệc Phong và Tiểu Bạch vào sao?”
“Quên mất nói với chị, cách đây vài hôm, Tiểu Bạch đã đổi tên rồi, tên mới của nó là “Hoắc Diệc Phong và Tiểu Bạch”” Hoắc Diệc Phong nhún nhún bả vai, khuôn mặt tỏ ra vô cùng tự nhiên, cười híp cả mắt lại.
Tô Tú Song: “Có tin là tôi cào rách mặt cậu không hả?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-buong-binh-cua-tong-tai/2433844/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.