"Trịnh Minh Vũ, anh đang làm gì vậy?"
Trịnh Minh Vũ xoay lưng lại nhìn Nhiếp Giai Giai.
"Vợ à, Gia Nhi bị mộng du nên anh giúp cô ta tỉnh"
Bà Lâm chạy lại ôm con, bà ta biết mình không đấu lại nổi với Trịnh Minh Vũ nên cũng không dám ho he tí nào.
"Mẹ...mẹ, anh ta đánh con "
Nhiếp Gia Nhi gào lên.
Bà Lâm thương con nhưng vì gia đình bà, bà đành cho Gia Nhi thêm một bạt tai.
"Xin lỗi cậu, con gái tôi còn nhỏ chưa hiểu chuyện, mong cậu bỏ qua"
Nhiếp Gia Nhi không ngờ mẹ đánh mình, nhưng cũng không dám nói gì nữa.
"Gia Nhi xin lỗi anh đi con"
"Khỏi"
Chưa đợi Gia Nhi lên tiếng, Trịnh Minh Vũ ném lại một câu rồi kéo tay Giai Giai trở về phòng.
Ông bà Nhiếp "..."
Hai ông bà biết Gia Nhi thích Minh Vũ, nhưng phận làm em mà lại quyến rũ chồng sắp cưới cuả chị mình mà coi được? Trời thì lạnh, nhìn xem cô ta đang ăn mặc cái gì? thôi thì đáng đời.
Hai ông bà lắc đầu cùng nhau về phòng ngủ tiếp.
Trên lầu.
"Anh làm gì ở dưới đó vậy?"
"Uống nước"
Nhiếp Giai Giai im lặng, đi lại nằm xuống giường ngủ, cô không dám cười trước mặt Trịnh Minh Vũ nên giả vờ đắp chăn kín miệng để cười. Gia Nhi bị đánh vừa lòng cô lắm!!
Trịnh Minh Vũ thấy vai cô cứ nhúc nhích, anh biết cô đang cười miệng cũng không tự chủ mà cười theo. Anh lại giường nằm xuống ôm cô nhưng không vạch trần, anh sợ cô ngại.
Sáng sớm ngày hôm sau, Nhiếp Giai Giai và Trịnh Minh Vũ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bua-cua-trinh-tong/243762/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.