Hạ Cẩm bị nói đến chết lặng. Bà vắt tay lên trán, trầm mặc hồi lâu. Tống Sơn bây giờ đã là tên tuổi lão luyện chốn thương trường, đúng là không cần người phụ nữ của mình lao lực bên cạnh giúp đỡ như những năm tháng tuổi trẻ. Lúc này, đàn ông thành đạt như vậy chỉ cần một người phụ nữ mềm mại, ngoan ngoãn ở nhà, làm cho ông ta cảm thấy vui vẻ là được. Không ngờ Tống Minh lại điềm nhiên khiến cho chiêu này của bà không khác gì đấm vào không khí “Trong mắt chị dâu, tôi là tên vô dụng sao? Được thôi, anh trai tôi ra sức làm ăn, khuếch trương gia tộc đến độ cực thịnh thì tôi hưởng phúc của mình, cứ thế vui vẻ mà sống bảng tiền của nhà chúng tôi. Tiền chị là ra có là bao?” Hạ Cẩm bất lực, nhắm mắt lại. Rốt cuộc vẫn là không được. “Chú giúp tôi cũng không tổn thất gì. Cứ nói một lời chắc chắn, rốt cuộc chú giúp hay không giúp?” “Cũng không phải là không thể giúp” Tống Mình đột nhiên tấp xe vào một bên lề đường vắng người, một tay cởi bỏ cúc áo sơ mi. “Lại đây hầu hạ tôi một chuyến, nếu vừa lòng, tôi sẽ giúp chị đá bay Thu Nhi” Nghe vậy, Hạ Cẩm thiếu chút nữa nhảy dựng lên, hoảng sợ nhìn về phía hẳn: “Nói linh tinh! Tôi là chị dâu của chú đấy!” Lúc trước bị hắn hôn mấy cái, chẳng qua là do hẳn lừa bà mà thôi. Nhưng hiện tại, thân phận hai bên đều rõ ràng, làm sao hẳn lại muốn cùng bà ở trong xe làm chuyện bậy bạ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]