Vốn dĩ An Nhiên muốn chuyên tâm dùng bữa, không ngờ Tống Thành đột nhiên khởi lên tính xấu. Hẳn cong ngón tay gắp lấy con tôm, vẫn từ tốn gỡ bỏ lớp vỏ cứng bên ngoài, nhàn nhã quăng ra một quả mìn “Đến giờ vẫn thấy khó khăn không biết nên chọn ai sao An Nhiên suýt tí nữa thì mắc nghẹn.
Cô buông đũa, ho sù sụ. Ân Lãm hốt hoảng lấy hộp giấy ăn đưa cho Tống Thành. Anh không dám đưa trực tiếp cho cô. Vừa rồi nghe giọng điệu đậm mùi hờn dỗi như thiếu nữ của tổng giám đốc, nếu anh bất cẩn qua mặt hẳn, nhất định sẽ rất thảm!
Quả nhiên, Tống Thành rút khăn giấy đưa cho.
An Nhiên lau miệng, sau đó lại chậm rãi bóc tôm, giống như sự việc chẳng liên quan đến hẳn.
An Nhiên bực mình nhìn hắn qua làn nước mờ mờ trong mắt.
Bạo quân đa nghi! Phan Tùng Hưng, Lê Hiền, Hoàng Kiên, Tống Thành, cô nhất định không thể nói mình không biết chọn ai Cô muốn mảng hắn một câu, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, việc cô để hẳn phải lo lắng là không đúng. Dù sao cả hai cũng là vợ chồng, cô phải làm hãn yên lòng.
Nghĩ vậy, An Nhiên thận trọng đáp: “Chọn xong rồi, hơn nữa, một khi đã chọn thì nhất định không thay đổi”
Tống Thành vẫn duy trì công việc trên tay, ánh mắt chẳng bồn ngẩng lên một lần. Hắn biết chính mình đã được cô lựa chọn, thế nhưng…
“Em chọn ai?”
“Tống Thành” Âm thanh ngọt ngào đến nhũn cả tim hẳn vang lên.
“ỪZ’ Vẻ mặt hắn vẫn nhàn nhạt như cũ, hai ngón tay giữ lấy con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744810/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.