Cố Khánh Ninh đang lúc điên tiết, vớ được gì cũng ném. Cuốn nhạc phổ thứ năm bị quăng trúng cái bụng của chị dâu, khiến cô ta sợ đến mức ôm bụng, lảo đảo ngã xuống nền nhà lạnh ngắt.
“Cái thắng đó có cái gì mà bỏ bùa em như Cố Trần Ninh thấy vợ bị ngã thì tức giận đến phun khói phì phì, vội vàng nâng bà xã dậy, đẩy về sau, tự mình che chở giữa hai người. Hản bừng bừng lửa giận, trong lòng phi nhổ Tống Thành đến mười tám đời không hết: “Hắn ta cũng chẳng sạch sẽ gì, một tháng cưới hai vợ, sau lưng không biết còn bao nuôi mấy chục đứa con gái khác. Thăng chó chết bẩn thiu đấy mà em tiếc cái nỗi gì “Em mặc kệ, em không cần biết!” Cố Khánh Ninh lại nện rầm rầm xuống đàn dương cầm, tóc tai xöa xượi không khác gì một con điên. “Anh ấy thế nào cũng được, em nhất định chỉ lấy anh ẩy!”
Cuộc cãi vã giữa hai anh em còn kéo dài, nhưng Lan Quyên đã sớm nhận thấy dấu hiệu bất thường trong bụng mình, vội kéo áo chồng, mặt mũi tái nhợt “Ông xã, em đau quá… Không chịu nổi nữa.
Anh cố gắng khuyên nhủ Khánh Ninh, đừng mắng em ấy, lại đau lòng không thôi”
Cố Trần Ninh thấy vợ như vậy cũng hết hồn, không dám nổi cơn tam bành, chỉ vội vã gọi người tới nâng tay Lan Quyên, dặn dò cẩn thận: “Đi cẩn thận” Hắn lại ra lệnh cho lái xe. “Đưa cô ấy về nhà mẹ đẻ tạm hai ngày, trước ngày cưới thì trở về”
“Vâng” Đám cấp dưới hô một tiếng, thận trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744807/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.