*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cá Chép chớp chớp đôi mắt đen nhánh, ngồi đối diện Tống Thành, nhìn hắn chằm chằm. Còn hắn lại chăm chú quan sát cái bàn trà. Nhìn hai người hệt như bản sao phóng to thu nhỏ của nhau vậy.
Trên bàn, bên cạnh bát cơm nhỏ còn bày một ít trái cây được cắt tỉa thành hình các con vật nhỏ cực kì sinh động. Đây là mấy thứ tự tay An Nhiên làm cho con trai, muốn dỗ nó vui vẻ.
Hôm nay Tống Thành còn chủ động dỗ nó ăn cơm, lại còn mặt dày nói với vợ là chính con trai đích thân yêu cầu hắn. Cá Chép liếc một cái, nhìn thấy bộ mặt tuy đẹp trai mà biểu cảm rất kì cục của bố, biết chắc chắn mình chỉ là cái cớ để bố lấy lòng mẹ thôi. Hứ, nó không thèm mách mẹ, chẳng mấy khi có dịp vòi vĩnh mà.
Tống Thành thấy được sự quan tâm của con trai, trong lòng không nguôi xúc động. Đúng là đứa nhỏ được dạy bảo cần thận, chu đáo, vợ hắn nuôi con khéo thật!
Trên đời này tìm được người đàn ông thực sự yêu thương con riêng của vợ không hề dễ dàng. Vậy mà hắn lại làm được đến trình độ này…
Tống Thành giúp con trai lau miệng xong, tình cð ngẩng lên thì thấy một hình ảnh xinh đẹp động lòng người cứ thế xông thẳng vào tầm mắt hắn, làm cho hắn nhất thời ngây ngẩn, quên luôn cả tên mình.
Vốn dĩ An Nhiên rất ngại trang điểm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744783/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.