Lúc chuông điện thoại vang lên, Tống Thành còn bận bịu chống một tay ở sau cửa, tay khác ôm siết lấy eo thon của An Nhiên, đầu cúi thấp, mải mê gặm cắn cần cổ xinh đẹp trắng nõn.
“Ừm… nhẹ một chút. Đừng để lại dấu hôn.” Khắp người An Nhiên như có luồng điện lan tràn, bò khắp ngóc ngách, lan cả ra tứ chi. Khóe miệng của cô trễ nải, thỉnh thoảng tràn ra một tiếng than nhẹ chọc cho Tống Thành ngứa ngáy không yên. Bàn tay nhỏ nhắn túm chặt vạt áo hắn, có chút quấn bách không biết làm sao kiềm chế được khát vọng được chạm vào da thịt hắn.
Trải qua vài lần cùng nhau lăn lộn, An Nhiên cũng dần ỷ lại vào hắn, cơ thể cũng phát sinh biến hóa nhanh chóng mỗi khi hắn đụng vào. Ngày hôm nay cùng nhau vui vẻ đi đến nhà bố mẹ hắn, rốt cuộc lại khiến hắn mang một cục tức to bằng cả trái núi về, An Nhiên có phần áy náy. Nếu điều kiện của cô tốt hơn, làm cho Hạ Cẩm không có điểm chê trách thì hắn đã được thoải mái hơn rồi.
Nghĩ vậy, cô lại muốn bù đắp cho hắn một chút, đem thân mình làm cho hắn sảng khoái, tiêu tan bực dọc.
Hạ Cẩm thấy Tống Thành không bắt máy, lại kiên nhẫn gọi thêm lần nữa.Truyện One chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
“Ông xã… điện thoại của anh… A!“ An Nhiên có lòng tốt nhắc nhở một câu, sợ là hắn bỏ lỡ công việc quan trọng, không ngờ lại bị hắn cố tình cắn một cái đến là đau. Lúc này, hắn đang quỳ một chân dưới thấp, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744769/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.